Loading ...

Gương Nhân Quả: Quả Báo Của Việc Thích Ăn Cá Chình

Xe đang chạy trên đường bỗng nhiên thắng lại đột ngột. Vì thắng quá gấp nên phát ra tiếng “K…í..t…t” rất lớn. Lập tức xe rẽ vào cổng bệnh viện “Nhân Tâm Tổng Hợp”. Tài xế vội vàng mở cửa, một người đàn ông bước xuống, dáng người trung bình, mặt xanh như tàu lá chuối, người ấy là ông Lâm. Vừa bước xuống ông vội vàng chạy vào phòng khám ngay. Tuy mùa này là mùa lạnh nhưng mồ hôi vã ra như tắm, ông nhăn mặt đau đớn. Cánh tay phải bị thương phải dùng vải trắng quấn lại. Do máu chảy nhiều làm thấm qua lớp vải và chảy xuống đất. Tay trái ông ôm tay phải, hình như ông không còn chịu đựng được nữa.

động vật là vô tội xin đừng sát hại chúng vì bao tử của chúng ta

Cô y tá ở phòng khám thấy như vậy liền gọi ông vào để khám trước. Người ta bảo ông nằm trên ghế, các cô y tá nhẹ nhàng cẩn thận tháo vải bó tay ra. Do khu này là khu vực cấm vào nên tôi chỉ thấy được tay ông thôi. Từ xa xa tôi nhìn thấy trên cánh tay ông có rất nhiều con vật màu đen, có con dài có con ngắn như con lươn bu trên tay ông, những con vật ấy chúng còn cong đuôi nối chung lại với nhau. Các cô y tá hoảng quá hét lên, một lúc sau các cô mới dám lại gần xem, thì ra những con vật ấy chính là cá chình. Mắt chúng sáng như những tinh thể nhìn trừng trừng vào tay ông Lâm, có con đã chết nhưng nó cũng không nhả tay ông ra. Mùi tanh của máu cộng thêm mùi tanh của cá khiến cho mọi người vô cùng khó chịu. Có cô y tá do không chịu được mùi nên đã bị nôn mửa.

Các bác sĩ, y tá lấy kim châm những con cá chình đó, dùng nước thuốc ngâm tay….sử dụng tất cả mọi biện pháp, nhưng cũng không thể nào làm cho bọn cá chình nhả ra. Khi thuốc không thể giúp ích gì được nữa thì các bác sĩ quyết định lấy dao chặt đám cá chình ra làm nhiều khúc, rất nhiều cá chình bị đứt đầu, nhưng lạ thay miệng vẫn cắt chặt vào tay ông Lâm. Cuối cùng các bác sĩ phát hiện độc cá chình đã thấm vào cánh tay nên không thể chữa lành được, nếu cứ để hoài như vậy e rằng mất mạng. Bác sĩ mới bảo rằng nếu muốn giữ mạng thì phải phẫu thuật cắt bỏ cánh tay đó. Không còn cách nào khác, ông Lâm phải đồng ý giải phẫu.

Đức Phật luôn từ bi với tất cả chúng sanh

Sau khi phẫu thuật xong, ông Lâm được chuyển qua phòng hồi sức cho thuốc mê tan dần đi. Mấy tiếng sau khi tỉnh lại ông nhìn thấy mình mất một cánh tay nên vô cùng buồn bã. Ông nhắm kín hai mắt lại để trấn tĩnh rồi mở ra, hi vọng đây chỉ là một giấc mộng nhưng đây là sự thật chứ không phải mơ. Trong đầu ông bỗng nhiên xuất hiện một cái thúng, trong thúng đựng rất nhiều cá chình nằm ngoằn ngoèo lộn xộn, lại thấy trong thúng không còn cá chình nữa mà là rắn độc. Bọn chúng bò đến quấn chặt thân ông, dù cố gắng cũng không thể cử động được. Ông hét to lắm mà hình như không ai nghe thấy, thở rất khó khăn như người bị suyễn. Một lát sau, ông dùng hết sức mới cử động được. Nằm nhìn cánh tay cụt mà buồn cho số phận.

Ông nhớ lại mấy năm gần đây, do thân thể suy nhược nên nghe người ta bày rằng ăn thịt cá chình rất tốt, ăn nhiều một thời gian thì thân thể sẽ được khỏe mạnh, khí lực dồi dào. Từ đó trở đi, mỗi năm cứ đến mùa đông, ông sai người giúp việc đi mua cá, mỗi ngày phải lựa một con cá còn sống vừa lớn vừa mập đem về nhà làm ruột rửa sạch, thêm rượu, gia vị, bỏ vào nồi hấp. Khi cá vừa chín tới, ông đem ra ăn. Cứ nhiều năm liền như vậy chưa từng gián đoạn, tiền bạc chi phí cho món ăn này cũng khá nhiều, nhưng thực tế kết quả thu được thì ngược lại, thân thể ông không những không khỏe mạnh mà ngược lại không hiểu vì sao trên thân luôn có mùi tanh của cá sống, nên bạn bè ông nhân đó mà đặt cho ông một cái tên rất kêu “Tiên Cá Chình”. Ông cũng là đề tài cho những người bán cá cãi cọ, xô xát lẫn nhau khi họ bàn luận về ông.

Hôm nay do nhà có việc nên người làm không rảnh đi mua, ông bèn tự mình đi mua. Đi đến tiệm bán cá, sợ cá dính áo dơ nên ông xắn tay áo lên quá cùi chỏ. Người bán cũng rất bận rộn nên người mua cứ thoải mái chọn lựa rồi đem vào cân tính tiền. Với lại ông là khách hàng quen thuộc nên muốn lựa thế nào tùy ý. Ông đến lồng đựng cá chình, tay trái giở nắp lồng, tay phải lựa con cá mập nhất. Nằm mộng cũng không ngờ đến, chỉ trong nháy mắt, rất nhiều cá chình phóng lên cắn vào tay ông, cảnh tượng đó suốt đời ông không thể nào quên.

Ông Lâm tuy bị thương như vậy rồi mà cũng ráng về nhà rồi mới đi bệnh viện. Từ xưa đến nay ở huyện này xảy ra nhiều chuyện nhưng chưa từng thấy chuyện nào kỳ lạ như thế này. Về sau mỗi khi người ta nhắc đến chuyện của ông thì ai cũng chặc lưỡi, lắc đầu.

Cũng có thể có rất nhiều người cho rằng đây là việc rủi ro ngoài ý muốn chứ không dính líu gì đến Nhân quả. Chúng ta nghĩ xem, khi vào bệnh viện, các bác sĩ dùng kim châm, thuốc ngâm, cho đến chặt đám cá chình ra từng khúc mà miệng chúng vẫn không nhả tay ông ra, y như là có thù oán rất sâu nặng. Trường hợp như thế thì y học và các nhà nghiên cứu giải thích thế nào đây? Tất cả đều không có câu trả lời. Do đó mà nói đây là chuyện “ngoài ý muốn” thì khó có thể chấp nhận. Rõ ràng Nhân Quả báo ứng tơ hào không sai, ông Lâm ăn cá chình quá nhiều, tạo thù oán quá sâu nặng, khi hội tụ đủ nhân duyên liền gặp báo ứng.

Nhiều người cũng ăn mà sao không thấy họ gặp ác báo? Không phải không có ác báo mà là chưa đủ duyên để quả trổ ra. Phước báo mỗi người không ai giống ai, đến sớm hay muộn là do phước của họ. Khi duyên chín muồi thì ai cũng phải gặp ác báo mà thôi. Xin hãy cẩn trọng khi ăn thịt chúng sanh quá nhiều, sát sinh hại vật để tạo món ngon vật lạ cho chính mình quá nhiều, quả báo ác sẽ nhanh chóng đến!

(Trích Những câu chuyện nhân quả mắt thấy tai nghe – CS Tịnh Tùng).

NHÂN QUẢ BÁO ỨNG TƠ HÀO KHÔNG SAI, MỘT MẢY LÔNG BỤI TRẦN CŨNG KHÔNG THOÁT. NGHIỆP THIỆN ÁC LUÔN THEO TA NHƯ BÓNG THEO HÌNH.
VẬY VÌ SAO CHÚNG TA KHÔNG NGHĨ ĐẾN ĐIỀU TỐT, NÓI ĐIỀU TỐT VÀ LÀM ĐIỀU TỐT CHỨ?

XIN HÃY THƯỜNG NIỆM A DI ĐÀ PHẬT

Zalo
Hotline
Liên hệ
0938 248 199