Loading ...

Câu Chuyện Của Hai Đóa Hồng

Câu chuyện của hai đóa hồng trong đêm trước ngày lễ Vu Lan. Đó là Hồng Nhung đỏ thắm và Hồng Trắng tinh khôi.

Ngày lễ Vu Lan người ta cài lên ngực mình đóa Hồng Nhung nếu họ may mắn còn có mẹ, người mất mẹ cài đóa Hồng Trắng cho mình.

Đêm tháng 7 âm lịch. Vầng trăng ngày thứ 14 đủ tròn và sáng để chiếu lên vạn vật. Vườn hồng nằm dưới ánh trăng vàng dịu. Giọt sương của đêm đọng lên lá, lên những cánh hồng mịn màng. Những đóa hồng tỏa mùi thơm khắp không gian về đêm. Chỉ còn đêm nay nữa thôi, sáng sớm mai hết thảy những đóa hồng này sẽ được ngắt, để người đời dùng chúng thay cho lời tri ân với mẹ! Ngày lễ Vu Lan.

cong ty seo

Hồng Trắng được trồng cạnh Hồng Nhung. Hồng Trắng say sưa tận hưởng cái lạnh của sương, uống lấy từng giọt sương để khiến mình có thể rực rỡ nhất vào ngày mai. Đóa Hồng Nhung nhìn bạn đang cố gắng hết sức có thể để tăng nhựa sống cho mình, Hồng Nhung rụt rè nói với bạn:

- Hồng Trắng ơi, mai là ngày lễ Vu lan rồi, cậu có buồn không?

- Tại sao lại buồn chứ?

Gương mặt Hồng Trắng vẫn tươi tắn lạ thường. Hồng Nhung khẽ khàng:

- Tớ không biết vì sao trong ngày lễ Vu lan con người lại dùng tớ, một loài hoa hồng mang màu đỏ để dành cho những người còn mẹ trên đời. Còn cậu – loài hoa hồng trắng luôn phải dành cho những người đã mất mẹ. Có khi nào cậu thấy buồn không?

- Không đâu, tớ không phải là đại diện cho sự bất hạnh của những người mất mẹ, tớ thay họ nói lên tình yêu vô bờ bến mà họ dành cho mẹ. Họ dùng tớ để thay lời cảm ơn và thể hiện lòng kính yêu với mẹ, ngay cả khi mẹ không còn trên thế gian này nữa. Được gài trước lồng ngực của những người mất mẹ, tớ nghe được tiếng thổn thức, một nỗi xót xa trào dâng qua từng nhịp đập của con tim.

- Nhưng những người còn mẹ sẽ vui vẻ hơn những người mất mẻ vì vậy nếu được chọn gắn lên ngực những người còn mẹ sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều phải không nào? Hồng Nhung gặng hỏi bạn.

- Tớ nghĩ nhìn vào tớ khi nằm trên ngực của người khác, những người may mắn còn mẹ sẽ hiểu họ  cần phải làm gì để xứng đáng với ân huệ  mà cuộc đời còn đang dành cho họ. Họ cần phải có hiếu nhiều hơn để đến một ngày nào đó khi phải gài tớ lên ngực, họ không cảm thấy ân hận vì mình đã không làm một người con tốt. Tớ hạnh phúc khi nói thay tình yêu của những người mất mẹ và nhắn nhủ tới những người còn mẹ. Tớ đã làm sứ giả của tình mẫu tử thiêng liêng.

Hồng Nhung nhìn Hồng Trắng ngưỡng mộ. Cả hai lặng lẽ  hút dinh dưỡng từ đất và uống sương đêm để mình đẹp hơn vào ngày mai.